Trong các nghiên cứu đang tiến hành về việc nấm men có thể nhiễm vào một kí chủ và gây bệnh như thế nào, một nhóm nghiên cứu tại Trung tâm công nghệ sinh học và khoa học sự sống, Trường bách khoa Worcester (WPI) đã tạo ra một khám phá một cách tình cờ. Họ nhận thấy rằng nấm men tạo ra một hormone trước đây được biết là được tạo ra bởi thực vật, và sự hiện diện của hormone này với số lượng đầy đủ trong môi trường của nấm sẽ làm cho các tế bào nấm lây nhiễm mạnh hơn. 
            Nhóm nghiên cứu tại WPI được dẫn đầu bởi phó giáo sư, tiến sĩ sinh học và công nghệ sinh học Reeta Prusty Rao, cộng tác với phó giáo sư, tiến sĩ hóa sinh và sinh học phân tử tại đại học Massachusetts ở Amherst, đã công bố kết quả nghiên cứu của họ trên tạp chí Genetics, số tháng 5 năm 2010.
            Prusty Rao cho biết: "Đây là một hormone thực vật đã được biết rõ. Thực tế nó đã được mô tả lần đầu tiên ở thực vật bởi Charles Darwin vào năm 1880. Vì vậy chúng tôi đã ngạc nhiên khi nhìn thấy nó được tạo ra ở nấm men và tác động của nó trên các tính trạng độc tố gây bệnh ở mọi người của nấm".
 
Reeta Prusty Rao, phó giáo sư sinh học và công nghệ sinh học tại WPI, kiểm tra các đĩa nấm men
Saccharomyces cerevisiae đang phát triển (ảnh: Patrick O'Connor)
 
            Nấm men Saccharomyces cerevisiae không gây bệnh trên người. Tuy nhiên, nó là một hệ thống mô hình cho việc nghiên cứu các loại nấm khác như Candida albicans, gây ra các bệnh như tưa miệng ở trẻ em và bệnh nhiễm nấm đường âm đạo ở phụ nữ, ảnh hưởng đến hàng triệu người mỗi năm và không dễ dàng bị loại bỏ bởi các loại thuốc kháng nấm đang có hiện nay. Mặc dù hầu hết sự nhiễm nấm đều không gây ra sự tổn hại nghiêm trọng, nhưng nếu một khi đã nhiễm vào máu thì nó có thể gây chết người.
            Các bệnh nhân nhập viện với ống thông tiểu hay các dây nội tĩnh mạch trung tâm (central intravenous lines) có rất nhiều nguy cơ vì nấm có thể phát triển trên các dụng cụ và sau đó vào cơ thể. Do thiếu một biện pháp xử lý hiệu quả, tỉ lệ chết do nhiễm nấm gần 40%. Phòng thí nghiệm của Prusty Rao nghiên cứu sinh học cơ bản của nấm men nhằm hiểu rõ hơn các quá trình nhiễm nấm và để nhận dạng các mục tiêu tiềm năng cho sự phát triển thuốc mới.
            Trước khi nấm bắt đầu nhiễm vào một kí chủ, trước tiên chúng phải trãi qua một sự thay đổi cơ thể sâu sắc và phát triển các tơ nấm, trông giống như các nhánh non của một cây không lá. Hormone indole-3-acetic acid (IAA) điều hoà cách thức thực vật phát triển, làm cho chúng kéo dài chồi hướng về phía ánh sáng. Nghiên cứu trước đây của Prusty Rao và các tác giả khác đã cho thấy rằng nấm men thu nhận IAA từ môi trường để kích thích sự phát triển tơ nấm. Trong nghiên cứu hiện tại, nhóm của Prusty Rao nhận thấy rằng nấm cũng tạo ra IAA cho chúng và tiết chất này vào môi trường xung quanh chúng. Theo cách này, sự tiết và thu nhận IAA trở thành một vòng feedback cung cấp thông tin về số lượng nấm men ở vị trí gần. Nếu có nhiều nấm men tiết IAA, sau đó sẽ có nhiều IAA trong môi trường để thu nhận.
            Hơn nữa, nhóm của Prusty Rao cũng nhận thấy rằng khi nồng độ IAA đạt đến một ngưỡng nhất định, nấm bắt đầu thay đổi hình dạng và phát triển tơ nấm, cung cấp "sự ủng hộ mạnh mẽ" về mối quan hệ giữa việc sản xuất IAA của nấm men và sự nhiễm nấm.
            Prusty Rao lưu ý: "Nếu chỉ có một tế bào nấm ở dưới chân của bạn, sau đó sẽ không có vấn đề gì, nhưng nếu có một ngàn tế bào nấm ở đó, sau đó chúng có thể bắt đầu mọc tơ và gây nhiễm. Chúng tôi tin rằng dữ liệu cho thấy rằng IAA giữ một vai trò trong khả năng của nấm, cho biết khi nào có đủ số lượng của chúng trong phạm vi đủ gần để nhiễm vào một kí chủ, có thể là một cây hay một người".
 
Hoàng Hà Nam (Nguồn: Sciencedaily)